View allAll Photos Tagged videocalling
A middle-aged businesswoman shows frustration by giving a thumbs down while sitting at a desk with a laptop
Facebook Video Calling:
The buzz-worthy announcement of the day was Facebook Video Calling,
aka Facebook + Skype. I've never tried video calling in Skype because
that second heavy-duty app combined with my web browser seems to be a
guarantee of a crash. I'm hoping it will be different when embedded
within the web browser!
One friend said described the significance of this beautifully:
"Grandparents everywhere thank you!"
What makes Facebook Video Calling so significant is the audience
already there. Families, friends, all the people we already know. I've
been using Google Video chat for quite a while now, but the problem is
that most of my friends and family don't have Google email. I have a
different set of friends who don't have Facebook, but that is a much
smaller community. So this will let me reach more people. Nice.
Meanwhile they do face some stiff competition! Google+ has a new
feature called "Hangout" in which up to TEN people can simultaneously
videochat. It really is pretty impressive. In the screenshot I have
here, seven people are chatting both in video/voice and in typing chat
on the side. Gary has shared a link which he offered to me for sharing
with others ( imgarysmith.com/gplus ), so I am assuming it is
OK to use his name (which is also his brand). Gary is helping me learn
some of the tips about Hangout. There are people in the chat from San
Francisco to Lithuania, from mid-afternoon to 6AM (yikes). One person
is walking around town with their computer visiting stores,
coffeeshops and driving. Someone else shows us the sunset outside his
window. One person muted their video display but is still listening in
while they fix dinner. Another person doesn't have a videocamera so
plugged in a screenshot. Another person hacked their feed to display
both a screenshot and a camera display. The tols CamFix and ManyCam
were recommended for this.
But Google+ doesn't have my family in it yet. So, me? I want both. :)
This was February 2019, when we were staying with my precious son Karl. Today, for the first time in almost 3 weeks, I got to videocall him, with the help of one of the wonderful nurses at Stoke rehab hospital. He has had some terrible episodes in the last couple of weeks, since Covid stopped visiting, but NOTHING will ever take away the joy of us seeing each other today!
Model : Sony Ericsson G900
General
2G Network : GSM 900 / 1800 / 1900
3G Network : UMTS 2100
Size
Dimensions : 106 x 49 x 13 mm
Weight : 99 g
Display
Type : TFT touchscreen, 256K colors
Size : 240 x 320 pixels, 2.4 inches
- Wallpapers, screensavers
Ringtones
Type : Polyphonic, MP3
Customization : Download
Vibration : Yes
Memory
Phonebook : 1000 x 20 fields, Photo call
Call records : 30 received, dialed and missed calls
Card slot : Memory Stick Micro (M2)
- 160 MB internal memory
Data
GPRS : Class 10 (4+1/3+2 slots), 32 - 48 kbps
HSCSD : No
EDGE : No
3G : Yes, 384 kbps
WLAN : Wi-Fi 802.11b/g
Bluetooth : Yes, v2.0 with A2DP
Infrared port : No
USB : Yes, v2.0
Features
OS : Symbian OS, UIQ
Messaging : SMS, MMS, Email, Push Email, Instant Messaging
Browser : WAP 2.0/HTML (Opera), RSS reader
Games : Yes + downloadable
Colors : Dark Red, Dark Brown
Camera : 5 MP, 2592?1944 pixels, autofocus, image stabiliser, video, flash; secondary videocall camera
- Java MIDP 2.0
- FM radio with RDS
- MP3/AAC/MPEG4 player
- Handwriting recognition
- StickyNotes
- TrackID music recognition
- Business card scanner
- Picture editor/blogging
- Document reader/editor
- Organiser
- Stopwatch
- Built-in handsfree
- Voice memo/dial
Battery
Standard battery, Li-Ion
Stand-by : Up to 380 h
Talk time : Up to 12 h
Warranty : One Year.
Mediamatic organized a "use a flesh and blood avatar" event, where you could skype videocall into one of the "girlfriends" and see everthing she saw, and tell her exactly what to do.
Don't worry if you missed it, it will be in Napoli from July 22-26th.
[Viết cho tình yêu tuổi thanh xuân]
Ban đầu tính chọn cái title là "Viết cho tình yêu tuổi 20" nhưng mà thấy hôm nay khá rảnh rỗi, trời se se lạnh lất phất mưa nên ngồi ôn lại kỷ niệm xưa...
Tôi tự nhận xét bản thân là 1 đứa khá lông bông và đa tình (ko phải là kẻ bắt cá hai tay hay đứng núi này trông núi nọ). Và tôi ko phải là kẻ may mắn trong chuyện tình cảm. Để tôi kể cho mà nghe…
Nếu như nói là mối tình chính thức minh bạch là người yêu của nhau thì tôi đã trải qua 2 mối tình
•Mối tình đầu:
Mối tình đầu của tôi bắt đầu từ năm lớp 10. LỚP 10 ĐÓ!!!! ! Con nít con nôi ko lo học hành, lại lo yêu đương hẹn hò đồ ha.
Anh học lớp 11A2, còn tôi học lớp 10A11. Anh là huấn luyện viên đội tuyển bóng ném của chúng tôi, còn tôi thì là thành viên của đội. Hai đứa ban đầu còn ngại ngùng, càng tập luyện thì lại càng nói chuyện nhiều hơn, càng nói chuyện nhiều hơn thì lại càng có nhiều cảm tình hơn. Tôi cũng chả nhớ là 2 đứa chính thức quen nhau kiểu gì… Vì lúc đó còn trẻ và chuyện xảy ra cũng hơn 5 năm r. Hay xuống căn tin ăn sáng với nhau, anh hay chở tôi đi đây đi đó khắp Vũng Tàu ăn vặt, dạy tôi lái xe máy. Lớp anh cạnh văn phòng đoàn, còn tôi thì là ủy viên CLB kỹ năng sống của trường, nên thường xuống vpđ, rồi tiện thệ lượn qua lớp anh. Vậy đó, cũng có lúc ghen, cũng có lúc giận hờn, nhưng r lại hết. Mọi chuyện rất đỗi bình thường và yên bình trong 1 tháng đầu mới quen nhau, cho đến khi tôi phát hiện ra anh đang có cảm tình và đang cưa cẩm cô bạn trong lớp tôi… Lại là bạn “từng” thân. Đến đây thì cũng đoán ra được là tôi đã nổi điên và tức giận đến như thế nào. Trời đất như sụp đổ, niềm tin sụp đổ, tôi khóc vì buồn thì ít mà vì tức thì nhiều… tôi khóc đến mức ko thở được. Rồi tôi nói lời chia tay. Vâng… chia tay sau hơn 1 tháng quen nhau. Người ta ko chịu, níu kéo, mà tôi mặc kệ. Tôi tức giận đến mức ko nói chuyện, ko nhìn mặt, ko trả lời điện thoại tin nhắn.
Cho đến bây giờ thì ko còn tức nữa… mà nó đã thành bài học cho tôi, nhưng mà tôi cũng ko quan tâm đến tình đầu nữa. Nếu có ai hỏi tôi “Mối tình đầu của bạn như thế nào?” thì tôi sẽ cười to và bảo: “Nó thảm hại lắm, haha”
•Mối tình thứ 2:
Sau khi mối tình thứ nhất kết thúc thì tôi đã ko màng đến chuyện tình cảm cho đến khi thi xong đại học. Thi xong đại học, thời gian rảnh rỗi nhiều, tôi quay trở lại với sở thích của mình, đó là đàn guitar. Tôi đăng ký học lại khóa học Acoustic… Và đó cũng là cái duyên của tôi và mối tình thứ 2. Anh lớn hơn tôi 1 tuổi. Vẻ ngoài trắng trẻo, thư sinh, có chút j đó hơi yếu đuối nhưng nụ cười thì rất cuốn hút đối phương. Đó là 1 trong những điều tôi thích ở anh ấy. Anh từng là học sinh chuyên hóa, giờ là du học sinh Nga. Vì cả 2 đứa đều học về địa chất và dầu khí nên có nhiều cái để nói. Anh chơi fingerstyle rất hay, thường hay cover các bản nhạc rồi chơi lại cho tôi nghe. Khoảng 1 tháng học chung lớp guitar, tôi lại có cảm tình với người ta. Người ta cũng hay chủ động rủ tôi đi uống cf, nói chuyện trên trời dưới đất. Rồi 1 hôm 2 đứa chơi cá cược, kêu ai thua thì phải làm theo yêu cầu của người thắng. Tôi thua. Người ta đang suy nghĩ xem yêu cầu là gì thì tôi hôn má người ta 1 cái rồi nói: “Cái này thì sao??”. Ừ thì trong chuyện tình cảm tôi là 1 đứa khá chủ động và mạnh dạn, “cọc đi tìm trâu”. Có thể nói tôi dễ dãi, nhưng mà dễ dãi có chừng mực. Và có 1 điều: tôi ko bao giờ là người sẽ nói ra câu: “Anh có đồng ý là bạn trai của em ko??” “Mình hẹn hò anh nhé!” hay đại loại như vậy…
Tiếp… Vậy là chúng tôi quen nhau. Quen nhau đc 1 tuần thì anh lại phải bay qua Nga để tiếp tục học. Ngày anh bay cũng là ngày tôi bắt đầu nhập học, chính thức là tân sinh viên.
Ừ… đúng rồi đó.. chính là “yêu xa” đó, 12000 km.. cái hồi mới yêu í… khoảng cách địa lý đối với tôi ko nhằm nhò gì cả. Chúng tôi hay nhắn tin cho nhau. Anh hay gọi điện từ Nga qua cho tôi. Rồi tối tối lại Skype, videocall các kiểu. Tôi gửi quà từ VN qua Nga cho anh, anh gửi quà từ Nga qua VN cho tôi. Cứ thế, cảm thấy vui lắm.
Nhưng rồi mọi thứ cũng khác. Việc học hành khiến tôi trở nên căng thẳng. Vì thay đổi môi trường học tập nên tôi cảm thấy khó khắn, còn gia đình thì lại quá kỳ vọng ở tôi, nên tôi đâm ra cáu gắt với anh. Nhưng anh ko nói j, ko trách, cũng chả la mắng tôi, anh vẫn nhắn tin đều đặn cho tôi.. còn tôi chỉ nhìn mà ko trả lời lại. Thấy bản thân mình như vậy cũng có lỗi với anh, nhưng nhiều lúc tôi mệt mỏi chán chường quá, tôi ko muốn nhìn vào cái màn hình điện thoại nữa, tôi muốn có anh ở bên cạnh, nhưng làm sao mà anh có thể lặn lội qua 12000 cây số để về VN với tôi. Cứ thế… dần dần tôi cảm thấy tủi thân, rồi lại khóc mỗi đêm. Nhìn các cặp đôi tay trong tay với nhau, cảm thấy mình thiệt thòi, tôi hờn cả thế giới. Cái cảm giác khi yêu mà ko đc chạm vào người yêu, ko đc gặp người yêu, mà chỉ biết ôm khư khư cái điện thoại… cứ như mình đang hẹn hò với máy móc í. Vô cảm lắm…
Rồi 1 hôm, tôi hỏi anh: “Học xong anh về VT làm hả?”. Anh nói: “Ừ, đi theo học bổng của Vietso thì hợp đồng ràng buộc đó là làm vc cho nó 10 năm”… 10 NĂM… 10 NĂM Ư??? Anh làm ở VT 10 năm, còn tôi thì làm việc trên SG… rồi sao… ko lẽ mỗi đứa 1 nơi, 1 tháng gặp nhau 1 lần????? Tôi lại càng đâm ra nản và suy nghĩ tiêu cực hơn.
Yêu xa… tôi thường hay đc nghe những lời cảnh báo từ bạn bè: “Yêu xa cẩn thận nha con. M ở bên này ko biết nó làm j ở bên đó đâu. Có khi quen vài 3 con chán rồi về VN quay lại với m. Bọn du học sinh nó sống thoáng lắm, ko như sinh viên ở VN đâu…” bla bla… Tôi ghi nhận điều đó. Mà tính tình thì cũng thuộc dạng hay ghen. Thấy người ta đi với gái khác tôi lại hỏi “Ai vậy?” thì chỉ nhận đc câu trả lời “Bạn anh”.
Có những lúc buồn lắm, buồn ko ai thấu, lại những đêm khóc trong thầm lặng, khóc ko thở nổi. Tính tình tôi lại dở dở ương ương nữa… Hết quen rồi chia tay rồi tái hợp.
Mà chia tay rồi lại tái hợp, nó như là đọc lại 1 cuốn chuyện nào đó. Dù đọc có bao nhiều lần đi chăng nữa, thì kết thúc của nó cũng không thay đổi.
Tôi đã phải suy nghĩ nhiều lắm. Vì với tôi tình yêu ko phải cái j đó trước mắt, mà là chuyện lâu dài. Tôi dần dần thấy con đường của chúng tôi mỗi lúc càng tách xa nhau. 9 tháng… tôi nói lời chia tay anh sau 9 tháng quen nhau. Chúng tôi chia tay nhau khi 2 đứa vẫn còn cách xa 12000 cây số và chưa gặp lại nhau lần nào. Ngay cả từ lúc chia tay đến giờ, chúng tôi vẫn chưa gặp lại nhau, thỉnh thoảng thì còn nói chuyện 1 tí trên fb.
•Và “anh”:
Sau khi chtay với mối tình thứ 2, tôi đâm đầu vào làm nhiều hơn, tôi tham gia hoạt động phong trào nhiều hơn, tôi ko để bản thân mình có thời gian rảnh để suy nghĩ lung tung mà chỉ tập trung vào công việc và học tập mà thôi.
Rồi biết sao ko?? Tôi gặp anh lần đầu vào lễ tốt nghiệp của các anh chị k11 khoa tôi. Tôi bắt đầu năm 2, và anh bắt đầu năm 4. Anh chụp hình cho buổi lễ tốt nghiệp của khoa. Ấn tượng đầu tiên khi tôi gặp anh: cao to, lạnh lùng, ít nói, vẻ bề ngoài rất cuốn hút, 1 chút phong trần, 1 chút bụi bặm và chụp hình đẹp. Tôi làm lễ tân cho lễ tốt nghiệp. Ôi trời, cái giày cao gót cao 9cm, đã thế lại là giày mới, chân tôi đau nhức và sung vù. Anh lấy ghế cho tôi: “Ngồi đi”, khuôn mặt lạnh lùng, rồi lại xách máy ảnh đi chụp hình tiếp. Tim tôi lại lỡ mất vài nhịp…
Tôi ráng hỏi cho bằng được tên anh ấy, và tìm kiếm fb của anh ấy, add friend, rồi lại chủ động inbox cho anh. Ừ… biết rồi, biết tôi là đứa chủ động mà.
Nói chuyện qua lại với nhau, rồi tôi biết anh đã có bạn gái rồi… Có chút hụt hẫng. Nhưng mà tôi ko phải loại con gái trơ trẽn đến mức đi giựt bồ người khác. Tôi dằn lòng.. tự nhủ với bản thân: “ người ta có người yêu rồi”. Vậy thôi.
Nhưng mà tôi vẫn nói chuyện với anh, nói nhiều hơn. Trời ơi thiệt tình.. lạy hồn… tôi cũng không hiểu sao mình chơi thân đc với ổng luôn. Đến lúc chơi thân rồi thì nhiều lúc chỉ muốn ổng bớt nói lại. Mà mỗi lần nói chuyện thì cứ như muốn xông vào cắn xé sỉ vả nhau vậy á. Cứ như thế… đối với tôi, lúc đó anh là người anh trai thân thiết mà tôi tin tưởng nhất. Tôi luôn cảm thấy an toàn mỗi khi ở bên cạnh anh và tâm sự với anh.
Rồi tôi cũng cũng tìm hiểu người này người kia, nhiều crush lắm. Tôi tìm hiểu người A, đi chơi với người A, có cảm tình với người A nhưng mà lại phát hiện người A có điều này làm mình ko hài lòng nên tôi cho qua luôn. Rồi sau đó 1 tuần tôi lại gặp người B, có cảm tình với người B, tìm hiểu người B, mà thấy người B có thói xấu này tôi ko chấp nhận đc nên lại cho qua. Rồi sau đó vài ngày tôi lại gặp người C… Đến người C rồi thì tôi thấy chán rồi… ko muốn tìm hiểu bất kỳ ai nữa. Chả đâu vào với đâu.
Một ngày nọ, “người anh trai” của tôi nói là anh chia tay người yêu (đừng hiểu lầm, trong đầu tôi lúc đó ko nảy sinh ý định j đâu) Nghe anh kể, tôi cảm nhận đc anh đang buồn lắm, tôi cứ im lặng nghe anh kể thôi. Thật ra thì tôi cũng biết giữa 2 người phát sinh nhiều vấn đề khá lâu rồi. Nỗi buồn của anh.. tôi cảm nhận đc qua những dòng tin nhắn. Lúc đó tôi chỉ muốn anh vui vẻ trở lại, rồi lại nhắn tin như chặt chém với tôi.
Từ đó, tôi nhắn tin với anh nhiều hơn, gặp anh nhiều hơn. Rồi tôi bắt đầu sợ… sợ rằng nếu mình có cảm tình với anh thì sao?? Bởi vì tôi biết, sau khi anh tốt nghiệp, anh sẽ ko ở lại SG… Và giờ thì nỗi sợ đó của tôi lại thành hiện thực rồi. Trái tim ko nghe lời tôi j cả…
Tôi nghĩ về anh nhiều hơn. Và tôi thực sự thích anh mất rồi. Trong con người tôi luôn xảy ra những mâu thuẫn. Một mặt tôi muốn níu kéo anh ở lại SG, một mặt lại nghĩ rằng mình ko thay đổi đc j cả, mình chẳng là gì với anh cả, nghĩ sao mà mình có quyền kêu anh ấy ở lại SG, anh vẫn sẽ về quê, tôi cố đẩy hình bóng anh sang 1 bên, cố quên đi. Tôi sợ rằng mình sẽ quyến luyến anh, ko rời xa đc anh. Tôi hỏi anh vẫn còn yêu nyc lắm hả, anh trở lời “uh”. Lúc đó biết là đau lắm, mà sao ko thể ngừng nghĩ tới a. Rồi tôi lại đâm ra cáu gắt với anh, giận hờn anh đủ kiểu, nhiều lúc nhắn tin mà tôi chỉ nhìn chứ ko trả lời. Nhưng mà những lúc tôi gặp chuyện xui xẻo, tôi gặp chuyện ko vui, anh lại là người tôi kể đầu tiên, và lại là người đến bên tôi. Nhiều lúc nghĩ.. hờn lắm, sao lại cứ đối xử tốt với mình như vậy, lại khiến mình chỉ muốn dựa vào, nhưng rồi lại rời xa mình…
Tôi luôn đặt ra những câu hỏi vô cùng nực cười: “Nếu hồi đó tôi ko inbox anh thì bây giờ sẽ thế nào??” “Nếu như tôi gặp anh sớm hơn thì sẽ như thế nào??”… “Nếu…” Rồi tôi lại tự cười bản thân mình “con hâm, con dở hơi, mày chả thay đổi được điều gì đâu”.
Cứ mỗi khi màn đêm buông xuống, cơ tự kỷ của tôi lại bộc phát, tôi tự làm khổ sở bản thân mình, tự làm mình đau, rồi lại khóc cả đêm. Nhưng đến sáng mà gặp lại anh… tôi lại trở nên vui vẻ hơn…
Tôi đã đấu tranh với bản thân mình rất nhiều… và tôi dằn lòng… tôi tự nhủ bản thân mình phải cố gắng… Tôi sẽ tập chấp nhận chuyện anh ấy sẽ đi, sẽ ko còn ở đây nữa, sẽ ko còn bên cạnh tôi. Tôi tin rằng anh ko khó tìm đc cho mình một người con gái tốt và sẽ ở bên cạnh anh suốt đời. Người đàn ông đào hoa mà. Dù anh có người yêu mới, dù anh có kết hôn, thì anh vẫn là người tôi thương nhất. Tôi vẫn sẽ thương anh cho đến khi tôi tìm đc 1 ai đó khác có thể lấp đầy những khoảng trống mà anh đã để lại trong tôi.
Đối với tôi, anh ko chỉ là “người anh trai thân thiết”, mà là “người tôi thương”. Nhưng tôi vẫn chưa thể hỏi anh: “Em là gì đối với anh?”
“Ước gì là kẻ vô tâm
Còn hơn lòng có mà không ai cần”
(Tuổi 20)
Singapore, Singapore - November 23, 2021: A woman uses her mobile phone while walking along the Woodlands waterfront, with the Johor Bahru skyline and Causeway visible in the background. Travel between the two countries has been restricted during the COVID-19 pandemic, resulting in individuals being unable to meet loved ones residing in the other country physically.
Head shot portrait screen application view of caucasian worker at online interview using web conference on computer, young businessman talking by video call on laptop with partner from home
Klik : wa.me/62821-3533-4443
Jual Crankset Litepro Ht 2
Jl. Hos Cokroaminoto 40 Rt5/RW2 Teguhan Sragen Wetan
SRAGEN JAWA TENGAH 57214
Samping kanan Apotik Athaya
Langsung OWNER 081-225-833-844 (bisa videocall)
www.tokopedia.com/mesinlidsealer/litepro-crank-engkol-hol...
www.bukalapak.com/u/tride_darsono
shopee.co.id/Litepro-Crank-Engkol-Hollow-Crankset...(ada-bottom-bracket-set-road-bike-folding-bike.Ready.-i.57089693.7865313679
#cranksetlitepro, #jualcranksetlitepro, #cranksetsepedalipat, #crankset litepro ht2,
#crankset litepro plus, #crankset litepro double, #litepro crankset folding bike, #crank litepro,
#crank sepeda lipat litepro, #jual crankset litepro.
crankset litepro ht2, crankset litepro hollowtech 2, crankset litepro plus. crankset litepro edge
crankset litepro double, litepro crankset folding bike, crank litepro, crank litepro hollowtech 2
crank sepeda lipat litepro, jual crankset litepro
General General
2G Network GSM 850 / 900 / 1800 / 1900
3G Network HSDPA 900 / 1900 / 2100
Announced 2008, August
Status Available. Released 2008, October
Size
Dimensions 103 x 50 x 16 mm, 76 cc
Weight 128 g
Display Type AMOLED, 16M colors
Size 240 x 320 pixels, 2.6 inches
- Accelerometer sensor for auto-rotate
- Touch-sensitive Navi wheel
Sound
Alert types Vibration; Downloadable polyphonic, monophonic, MP3 ringtones
Speakerphone Yes, with stereo speakers
- 3.5 mm audio jack
Memory
Phonebook Practically unlimited entries and fields, Photocall
Call records Detailed, max 30 days
Internal 85 MB
Card slot microSD, up to 8GB, hotswap
Data
GPRS Class 32, 107 / 64.2 kbps
HSCSD Yes, 43.2 kbps
EDGE Class 32, 296 kbps; DTM Class 11, 177 kbps
3G HSDPA, 3.6 Mbps
WLAN Wi-Fi 802.11 b/g, UPnP technology
Bluetooth Yes, v2.0 with A2DP
Infrared port No
USB Yes, v2.0 microUSB
Camera Primary 5 MP, 2592x1944 pixels, Carl Zeiss optics, autofocus, LED flash
Video Yes,
Secondary CIF videocall camera
Features
OS Symbian OS 9.3, S60 rel. 3.2
CPU ARM 11 369 MHz processor
Messaging SMS, MMS, Email, Instant Messaging
Browser WAP 2.0/xHTML, HTML, RSS reader
Radio Stereo FM radio with RDS; FM transmitter; Visual radio
Games Yes, N-gage + downloadable
Colors Copper, Black
GPS Yes, with A-GPS support; Nokia Maps 2.0
Java Yes, MIDP 2.1
- Dual slide design
- WMV/RV/MP4/3GP video player
- MP3/WMA/WAV/RA/AAC/M4A music player
- TV-out
- Organizer
- Document viewer (Word, Excel, PowerPoint, PDF)
- T9
- Push to talk
- Voice dial/memo
Battery
Standard battery, Li-Ion 1200 mAh (BL-5K )
Stand-by Up to 363 h (2G) / 360 h (3G)
Talk time Up to 6 h 50 min (2G) / 4 h 30 min (3G)
Package Contains :
·1 x Nokia N85
·1 x Battery
·1 x Charger
·1 x USB Cable
·1 x User Guide
Download Skype 5.3 for Mac OS X for high definition quality video calls. If you have an HD webcam, your friends and colleagues will see you in in high definition.
Nokia 5800 XpressMusic has a TFT resistive touchscreen with resolution of 3.2 and 16M colors combination.The Nokia 5800 XpressMusic has a 3.15 MP camera with resolution of 2048x1536 pixels having features dual-LED flash, autofocus, Geo Tagging, and also a secondry QVGA videocall camera.It runs on a ARM 11 434 MHz processor and 128 RAM internal memory is 81 with 16 external memory Support.It supports all major connectivity options like Bluetooth, GPRS, EDGE, WLAN, 3G with HSDPA, 3.6 Mbps.It also supports Organizer, Voice command/dial, Flash Lite 3.0, Proximity sensor for auto turn-off, HSDPA 850 / 1900, TV Out, Predictive text input, Photo editor, Handwriting recognition features.Nokia 5800 XpressMusic available in Black, Red, Blue colours.
This morning I did more cleaning, and popped round to see a couple of the neighbours. After lunch, we went over to Witney to see Bethan, James, Bea & Lucas - and our family from Bicester joined us too. It was so good to see the little ones together, and for us all to be together. We missed Gareth, Lolly & Frankie though. Happily, they gave us a videocall later on, so we were able to see all our babies (large and small) on one day :-)
A video conferencing demo call in the Gregg Technology Center on the campus of Eastern Illinois University in Charleston, Illinois on Wednesday, February 9, 2011. (Jay Grabiec)
Denver International Airport - DEN
These were likely considered state of the art when installed. Now they sit largely disused. From the signage it appears they may still be active as airport courtesy page phones.
- - - - - - - - - - - - - - - - -
Please do not use this image without first asking for permission. Thank you.