View allAll Photos Tagged fml

OU58FML Oxfordshire fire and rescue Volvo FL incident support unit CAU Henley fire

 

Thanks for viewing my photos on Flickr. I can also be found on Twitter and You Tube

I need to stop

I been doing too much

I been running too fast

I been testing my luck

I been living cloud nine

I been at it all night

I been feeling so loved

I been waking up lit

I been making up shit

I been spilling my guts

I been feeling so blessed

But stressed all day

So what

I'm living out my dreams

Like every night

I love my life

But when I open up my blurry eyes

It's not as nice

Fuck my life

I love my life

Fuck my life

I love my life

Fuck my life...

youtu.be/eaF811Lp27w

Metropolitan Police IRV

Con hi vọng đây là cái note cuối cùng con viết về gia đình. Con còn nhớ lúc đó con còn rất vui vẻ khi N chưa thi Đại Học kìa. Còn bây giờ, mọi thứ có vẻ khác rồi.

 

Con không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu con đứng bên bồn rửa chén, quét nhà và rửa bát bằng nước mắt. Bữa cơm nạt nộ. Con bực tức, con uất ức, con câm nín, con nén tất cả vào trong. Mắt nhìn vào một điểm vô định, cố gắng điều khiển nhịp thở ngày càng gấp, trong đầu lặp đi lặp lại: "Nhịn nào, nhịn nào, cãi cọ không giải quyết được gì, im nào.", mắt đã bắt đầu hoe, bấm ngón tay đến đau điếng cả người chỉ để cầm nước mắt; thật ngu ngốc. Tất cả cũng chỉ vì sĩ diện, tỏ ra cứng rắn, không muốn khóc. Đó là lí do tại sao cái bộ mặt của con lúc bị mắng nó lại khó chịu đến thế. Đó là bởi vì tất cả những thứ phía trên trải qua cùng một lúc. Thế rồi mọi thứ lắng xuống, với tất cả lời mắng mỏ dồn vào con. Bữa ăn lại tiếp tục, bố mẹ lại nói chuyện với nhau như chưa có gì xảy ra. Nhưng với con, bữa ăn trở nên nhạt thếch.

 

Tới lúc này con vẫn chưa nghĩ ra được cái title để điền vào cái ô còn trống kia. "FML" ư? hay là "Đỉnh điểm của sự chịu đựng" ? Có thể là "Khó thở" cũng nên. Thật là buồn cười. Con là đứa luôn luôn sống lạc quan. Lạc quan trong tất cả mọi tình huống xấu nhất có thể, luôn luôn nghĩ ra cái gì đó để lòng mình thanh thản hơn, để mà còn có thể cố gắng tiếp tục sống. Nhưng mà lần này thì không. Thật sự là cái sự tự động viên bản thân ấy đã đi vào ngõ cụt rồi. Con không suy nghĩ được thêm cái gì nữa.

 

"Tại sao con có thể lười biếng thái quá như vậy?... Hai chị em sống như ở trọ!"

 

Cho đến thời điểm này, đây có lẽ là câu nói con thấy khó nuốt nhất. Con không hiểu tại sao con xứng đáng được một câu nói như thế. Có thể con quên quét nhà, có thể con quên khuấy những thứ lặt vặt bố mẹ sai bảo, có thể con làm công việc được giao chưa được tốt. Nhưng bằng đó có đáng một câu nói như thế không? Con vẫn có trách nhiệm với gia đình này đấy chứ? Con không hiểu sao những nỗ lực để cố bắt chuyện với bố mẹ thì bị gạt lơ trong khi việc con quét chỗ này bỏ chỗ kia thì bị coi là thiếu trách nhiệm với gia đình. Đúng là lí do không phải là không được mà là không muốn cơ.. Nếu những lời trên là một cuộc đối thoại thì có lẽ đến đây mẹ sẽ lại chặn lời con bằng câu :"Không phải! Còn nhiều cái khác" để rồi một lần nữa lập luận của con lại đổ vỡ để mặc bao nhiêu lời bắt bẻ ,có lúc rất không đúng, tiếp tục dồn vào con...

 

N biết nhặt rau, rửa chén, nấu cơm, những công việc đó con đã biết làm, thậm chí đến 1 năm nay có bao giờ nó cầm chỗi quét nhà chưaa ? Nhưng hnay sự tưng bốc của ba mẹ về nó làm con cảm thấy rất tủi. Nào là N giỏi quá, biết giúp mẹ rồi. Đối với con, lúc nào cũng bắt bẻ, tỏ ý không hài lòng. TẠI SAO VẬY ? Công bằng ? Chỉ là sự bất công 1 cách không sòng phẳng..Không như con vẫn nghĩ. Mọi thứ có lẽ đến hồi kết thật rồi, khi với con tất cả đều trở nên xa cách và quá lạ lẫm !

 

Con làm mọi thứ bằng đôi tay của mình, tất cả mọi thứ nếu có thể. Kể cả những việc mình không biết làm, những việc mà người khác sẽ cười vào mặt mình nếu mình không làm được. Nhưng con thà để bị cười vào mặt để rồi con biết làm còn hơn là dựa dẫm vào người khác. Con thề là con sẽ nấu ăn cho bản thân nếu con có đủ thời gian làm việc đó. Nhưng tiếc là không, thế nên điều tốt nhất con có thể làm là lăng xăng chạy vào bếp làm bếp phó cho mẹ mỗi khi nấu cơm. Con phục vụ mình mỗi khi có thể mẹ à. Bởi vậy lời nói đó của mẹ thực sự đạp vào lòng tự ái của con đấy.

 

Từ lúc nào mà cái suy nghĩ đó tồn tại ở bố mẹ vậy? Con không hiểu, thật sự không hiểu! Làm ơn đừng cư xử đối với con như thể con đi biệt xứ rồi về đây mất gốc vậy. Bố mẹ biết suy nghĩ nào hiện diện trong đầu con nhiều nhất mỗi khi con bị mắng không?

 

Đó là nếu sau nay con làm mẹ, con sẽ nói với con cái con, những điều tương tự, với một thái độ tương tự hay không. Đó là không biết con của con nó có phải kìm nén cơn giận của nó bằng mọi cách hay không. Đó là không biết nó có nuốt nước mắt vào trong, tỏ ra cứng rắn để rồi khóc một mình hay không. Nếu là con có lẽ con đã tìm cách để hiểu được suy nghĩ của nó. Để nó không phải chịu đựng sự kìm nén không cần thiết. Có lẽ tất cả mọi vấn đề đều xoay quanh cách chúng ta truyền đạt với nhau cả.

 

Có lẽ nếu bố có thể không lôi những chuyện đó vào những bữa ăn gia đình hay truyền đạt thông điệp của bố một cách nhẹ nhàng và ít áp đặt hơn, thì cái tội ương bướng của con đã không phải trỗi dây. Nếu bố làm vậy, con sẽ sẵn sàng làm những gì bố nhờ vả, và không cần bố nhờ vả thì con cũng sẽ làm với tâm trạng rất vui vẻ. Con 15 tuổi, con hiểu tất cả những gì bố nói, con hiểu tất cả những gì bố mẹ làm cũng chỉ để tốt cho con, con hiểu lý do duy nhất bố mẹ vẫn phải cố gắng kiếm tiền là vì để sau nay 2 đứa đỡ khổ. Suy nghĩ đó tồn tại rất mạng mẽ trong con, nhưng có lẽ những lúc con bị la mắng một cách không cần thiết thì cái tội thích chống đối của con lại trỗi dậy mạnh hơn những gì lý trí ra lệnh. Phản ứng có điều kiện chăng?

 

Con không biết. Con thật sự không biết bố mẹ ạ ^^

 

Con chỉ muốn được tâm sự với bố mẹ. Để rồi những lúc đó, chúng ta có thể trò chuyện một cách thoải mái về đủ thứ trên đời, để con có thể kể hết cho bố mẹ về những giấc mơ của con thì mọi việc có lẽ đã không phải quá căng thẳng. Tiếc là những cuộc trò chuyện đó có quãng thời gian sống quá ngắn ngủi, chúng bị giết chết bởi những tư tưởng đối lập và những câu nói kiểu : "Lo mà học đi con, học cho giỏi vào."

 

Học nữa để làm gi khi mà cuộc sống ta sống không hạnh phúc? Để rồi bố mẹ lại đổ lỗi lên giới trẻ thời nay, những khoảng cách thế hệ, những suy nghĩ lệch lạc.Thật khó để cho bố mẹ nhìn nhận mọi việc từ con mắt của con, và đôi khi cũng thật khó để hiếu thấu mọi việc trong con mắt của bố mẹ. Con biết nhiều thứ, nhưng có lẽ điều con biết rõ nhất là: con biết rằng con chưa biết hết tất cả.

 

Biết. Không biết. Hiểu. Không hiểu.

 

Rồi thời gian sẽ giúp con trả lời. Có lẽ sau nay lớn lên con sẽ biết, sẽ hiểu. Nhưng nếu vẫn không biết, không hiểu thì có lẽ cũng không sao. Đơn giản vì tư tưởng của con và của bố mẹ không nằm cùng một chí tuyến. Cái phong tục cổ hủ hình như im đậm trong tâm trí của bố mẹ rồi..

 

Con viết cái note nay trong tâm trạng vẫn còn hết sức không vui từ bữa ăn gần đây nhất, trong tình trạng người thì vẫn dơ bẩn vì rửa chén đĩa. Con càng không phải viết note này để than phiền về bố mẹ. Con chưa bao giờ và không bao giờ có suy nghĩ đó.

 

Con chỉ viết cho bản thân bởi vì có lẽ sẽ không ai có đủ kiên nhẫn để nghe con nói, hoặc đủ vị tha để nghe con phàn nàn. Con viết bởi vì những thứ kìm nén bên trong con không khác gì a-xít nhỏ giọt lên kíp bom nổ chậm. Mỗi giọt đều tăng khả năng phát nổ của quả bom lên. Con thì không thích đánh bom liều chết. Con viết như thể để tâm hồn và bộ não đi tìm một lối thoát tạm thời, để con không phải ôm cục stress này vả cả những suy nghĩ bi quan kia vào giấc ngủ. Con viết để sau này mà lỡ quả bom có nổ thì con sẽ in cái note này ra cho bố mẹ đọc.

 

Tại sao á?

 

Bởi vì nó bao gồm tất cả những gì con có thể sẽ không bao giờ có cơ hội nói lên lời. Mà cho dù có thì cũng chỉ là do cơn giận dữ và uất ức mượn gió bẻ măng nói hộ thôi. Con viết đến đây thôi. Bởi con cũng thấy nguôi giận rồi. Con là thế mà, nuốt buồn bực hôm nay ru vào giấc ngủ, để ngày mai mở mắt thấy lại bình thường. Mong là bố mẹ sẽ không vào đọc những dòng này. Mà cũng mong rằng không ai táy máy đưa cho bố mẹ đọc. Cứ coi cái note này như bức vẽ con phác họa trong lúc cảm xúc không ổn định. Thế nhá. Mà ai cũng biết là hội họa thì dễ gây tranh cãi mà.

 

Đây là một cái note mà mình viết ra những gì suy nghĩ. Nói tóm lại sự quan tâm của ba mẹ mất rồi. Mất hết rồi. Cái tình cảm dành cho mình dường như đã nghiêng sang một phía. Trong gia đình này chỉ có con một mà thôi. Mà mình chẳng để bụng lâu đâu. Sự có mặt của mình trong gia đình này là thừa thải, không cần thiết .. mình đang hiểu cái chỗ đứng của mình...

 

Có những điều khó nói, cứ phải giấu mãi trong lòng, con đành chọn cách lặng im, để kết thúc tất cả...Vậy là im, không níu kéo nữa, tất cả. Sống không người, đâu phải cứ là chết ... Cho qua. Thế là mọi thứ cũng tạo cho mình 1 thói quen: tất cả là người dưng. Là người dưng, tất cả. Chỉ cần không thương, thì sẽ mau quên. Mẹ ơi ! Hôm nay con khóc, cho mình con biết thôi :)

 

Đây là bài viết tối hqa nhưng chưa kịp update 22:18 p.m ..nỗi buồn kéo dài qua cả ngày hôm nay :)

 

Một tối thứ tư & trưa thứ năm không vui

Ngày hôm nay mình khóc vì trong lòng mình ấm ức...vậy thôi

Somehow I got the centering all wrong, so I have to make a new one in order to frame it. Anyway, I really like how this turned out!

1969 Lauster at the Auto- und Technikmuseum Sinsheim, Germany.

 

Lauster, a quarry operator from Stuttgart, started producing specialised vehicles in the 1940s. In 1969 Lauster produced this prototype for the German Army. Special features included eletric wheel hub motors and the so called "Lauster-Achse". The large drum in the center of the articulated vehicle was used to increase traction on difficult ground and could be lifted when used on roads.

 

Lauster FML (1969)

 

Propulsion: diesel electric

478 kW

17491. LX51 FML. Dennis Trident with Alexander ALX400 bodywork. In East London livery. On route 15 to Paddington Basin. Seen at Marble Arch, London.

 

This vehicle was new to Stagecoach East London as TAS491. Renumbered to 17491 in early 2003.

SE-FML

CESSNA FR172F

0136

1969

 

Base: Västerås ESOW

A Dorset Police Vauxhall Astra Estate IRV seen here responding to an RTC in Poole.

©HkEmergencyPhotography - Unauthorised use is strictly prohibited.

 

t iu cai fml nay` ... thiu' vai dua' :))

 

I have a bad tooth (I won't go into the whole story) I'm going to get it fixed but in the mean time, it fucking hurts :'(

 

At least Knox is having fun...

 

- Hnay bế giảg vui lắm :*

- Bế giảg sog đi ăn trên Hồ Tây :p

- Vui là vui vl :*

- Thứ 7 hẹn gặp lại các bạn trẻ ở dạ hội trườg nhé ♥

- Yêu 9c vl :x

- Tao yêu chúg mày ♥

- Đừg bao giờ qên nhau nhé ♥

p/s : ảnh ko đủ cả lớp =)) post đại diện thôi :">

có rất nhiều bons :-x com đi rồi bons cho nè ♥

My PS3 just gave me the bullcrap YLOD.

 

I am soo upset right now, FML.

 

:(

"Y'know I've been in kind of a rut lately. How about I just try and build a nice simple scene. Just something to get my creative juices flowing again. That should be-"

*CRASH*

....

....

"...on second thought, fuck my night. Just fuck it right to hell."

Not my ticket out of here...

Did a dungeon.. got a new top. I really don't look like a white mage. How is this currently my best armor. FML

I made these in one night, gonna try to get rid of them quickly.

 

My car is a beast. Too bad that means I don't get damaged so I look worse

 

Bad pic, but it was just a quick shot

Stagecoach Glasgow

MegabusGold.com

Aberdeen G9

Van Hool Astromega

A90

Emmock Road Flyover

Dundee

Transbus Trident / Plaxton President

 

Stagecoach East Midlands

 

New to Greater Manchester South 9/2003 as 18045

BX20FML Metropolitan Police KQN Vauxhall Astra London

 

Thanks for viewing my photos on Flickr. I can also be found on Twitter and You Tube new videos uploaded Wednesday and Sunday please subscribe to see the latest videos

Well, any advice on how to fix this? (It's tin btw)

here's the finished image with that koala. Illustrated for www.Fmylife.com

 

"Today, my boyfriend and I were cuddling on his couch when suddenly I tried to get up. Before I could stand, he grabs onto me and says, "I'm a koala and you're my eucalyptus tree!" He then continued to latch onto me for a good five minutes pretending to eat my hair. FML"

JWP Openweight Champion, Azumi Hyuga

YD23FML Centrebus 840 Leicester Hop Electric Yutong Bus

 

Thanks for viewing my photos on Flickr. I can also be found on Twitter and You Tube new videos uploaded Wednesday and Sunday please subscribe to see the latest videos

UNA 2014-2016 Diplomverleihung

Yesterday I got told that my department have a three day mock Ofsted next week. As a result, I'm busy updating several hundred pages of the documents that you can see in this photo.

 

I'm consoling myself with the fact that;

a) By next Friday it'll be over.

b) The next one will be in about 3 years and I'm hoping to be close to retirement around then.

c) I'm going to see Taylor Swift in three weeks.

d) I'm going to Germany in 5 weeks.

I made these in one night, gonna try to get rid of them quickly.

 

My car is a beast. Too bad that means I don't get damaged so I look worse

  

Bad pic, but it was just a quick shot

PO53 FML - Asda - Scania P114-340 LA 4x2 SLP tractor unit, exported 2008. Photo by the late Colin Wright

Anh có biết rằng,trái tim Em vẫn luôn bên Anh,yêu Anh từng ngày.

Anh có biết rằng,ở cuối chân trời xa kia chỉ có Em vẫn luôn chờ Anh.

Anh có biết không,ở nơi đây Em đang buồn lắm !

Anh có biết không,chính nơi đây Em đã khóc vì Anh.

Bao đêm xót xa,gọi thầm tên Anh trong mưa lạnh giá !

Nuốt hết những đắng cay,khiến trái tim Em nhói đau từng ngày.

Bao nhiêu lời yêu thương bay theo từng cơn gió đã mãi xa rồi tựa như những chiếc lá mong manh

Anh yêu giờ đang nơi đâu ?Có nhớ đến Em không ?

Chỉ còn mình Em ngồi đây khóc trong mưa.!

 

Đừng bỏ mặc Em nơi đây một mình.

Đừng bỏ mặc Em bơ vơ trong sầu nhớ !

Đừng để nước mắt Em rơi trong vô vọng.

Đừng làm tim Em thêm nhói đau vì Anh.

Đừng để thời gian xóa hết những kỉ niệm !

Đừng để khoảng cách chia đôi duyên tình ta.

Mặc dù thế giới dẫu có những thay đổi.

Thì tình yêu Em vẫn mãi...trao về Anh.!

   

2 4 5 6 7 ••• 79 80