View allAll Photos Tagged ToLet
="3 ..vẼ 1 trÁi tYm nhYù ngĂn [♥] StY thiÊn thẦn :") ( đây là những lời teen cách đây 3 năm trước của mình =)) ]
♪
♪ Model : Sty lùn kute =)) [ lùn vậy chứ cao 1m63 đó =)) ]
♪ Photographer : Na Swainz
♪ Áo+ quần : shop Xíu xíu [ ũng hộ cho mày đó :-w ]
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hình này do Na vợ Swain chụp :X ! hihi ♥
Yêu Na nhất quả đất ♥ :">
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Giờ mình coi lại hòi còn con nít w bây h` mình già quá :(! Thôi kệ tgian làm c.ng` thay đổi mà ! Không sao k sao :))
Hồi đó mình còn ghi chữ teen còn dùng fonrt Comic Sans MC với màu chữ là đủ thứ màu ! Còn bây giờ đơn giản là mình okê rồi :D !
Hồi đó còn 360 blog ! Mình yêu blog vô cùng =)) Ghi vớ vẩn với cực kì teen + màu mè ! Chưa kễ mấy lần blog lag vì tình trạng spamer cmt :)) ! Cũng fãi thôi hồi đó mình còn con nít mà :D
=========================================================================================
Tóm tắt sơ lược về tuổi thơ của mình ♥
Lớp 7 mình đã biết kua trai r` =)) ! Lớp mẫu giáo đã hun thằng trong lớp r` =))
Còn chạy lại hun ng` ta còn nói
" Mình yêu bạn ! Bạn chơi trò cô dâu chú rể với mình nha " - [Thằng nhỏ ngơ ngác =))]
Mình quỹ thiệt !! =))
.
.
.
Hồi đó mình chĩ thích chơi trò công chúa thôi
Hoặc đại khái là rủ đám nhóc chơi trò Sì méc đao mới vui bạo =))
Mình lúc nào cũng thắng vì mình lớn con nhất =))
Mình cực ghét chơi trò đồ hàng vì chả có jì thú vị
Thành ra tuổi thơ mình gằn liền với sẹo =)))))))))))))))))))
Mà nhớ lại mình quỹ quá :)) ! Cái gì cũng quậy đc !
Nhất là con mèo..! Chơi cắt râu cắt móng tay chân của nó :))
Cắt lông r` đổ mực lên ng` nó [ Nhụm màu cho nó í mà :))]
R` cắn tai cũa nó xong đổ Oxy già vào :)) cho nó rát chơi =))
Nặn chanh vào mồm nó cho nó chua chơi =)))))))))))))))
Mình ác thật :">
Nhớ có lần con Cat [ bé Vy] qua nhà nó :)) thíc cái xe đạp nó quá mà k biết làm gì
Mình với con Trinh hùa dô ăn hiếp nó =)) Cho nó khóc chơi =))))))
Rủ nó đi tùm lum Mà toàn đi bộ ! Đi hết nơi này đến nơi khác
Đi nhà sách, parkson và hết nguyên cái q1 :)) [ ghê chưa :))]
Hồi đó ngày nào cũng đi ! Nó qua nhà mình là mình có 20k
Đi nhà sách tô tượng ! Chán rồi thì đi pộ ra bến thành nhìn ng` ta xong về :))
Có ăn gì đâu ! Thành ra con nhỏ như bộ xương !
Riết mẹ mày k dám đem m` qua nhà tao =))
Sợ tao hành hạ mày :))
Rồi qua nhà nó mình với nó với con trinh đánh lộn trong nhà tắm =))
Hậu quả con nhỏ bị đập đầu và mình bị ăn chữi đã luôn :))
Vậy mà nó cũng đi :)) Chưa kể đi mua quần áo cho búp bê bận :)).!
Rồi may quần áo cho nó nữa chứ ! Mình còn lấy bút vẽ lên chân tay nó [ xăm hình :))]
Thành ra búp bê như con wỹ :)))))))
Rồi cầm 7k lên parksond, khu xá tax mua cây singum rồi chại vô tolet trong đó nặn xà bông xịt xịt cho thơm :))))))))))))
Đi riết mà trên đó quen mặt luôn !
Còn trò logo trên đó =)).! Nhớ lúc đó tao với m` thấy thằng nhỏ kia chơi! Lắp đẹp quá nhào dô phá cũa nó r` chọc cho nó khóc đễ chiếm hết chổ đó =))
Tao với mày là quỷ rồi Vy :))
Tao thíc chơi v' mày nhất ♥
. Nhớ năm 8 tuổi của tao và năm 7 tuổi cũa mày !
.
.
.
Thân Thụy Thùy Trang [ ở nhà mày tên Vy nên tao có thể gọi mày là Thân Thụy Thúy Vy ]
♥ Nguyễn Thị Thùy Vân [ Bọt là tên cúng cơm cũa tao ! Do ba mày đặt đó con quỹ =)) ]
Vui chết mất ♥
2 con quỷ trong 1 tâm hồn :))
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
.
.
Mới vừa đc anh 2 dẫn đi parkson mua giầy :">.! Thích đôi converse lâu rồi mà k ai dẫn đi ! Ghét ghê :X
Đôi mình giống Ray khùm :D mà mình không thíc loại cao cổ nên mua k có cổ :D !
Anh 2 bảo ãnh cũng thíc thôi này =)) Nên thành ra mua cái rụp :">
♥
♥
!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tấm này mình con nít quá :D ! Nhưng ksao ksao :)).! C.nít cũng đc nữa =))
Khỏi sợ già :))
♪♫
♪
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
.
.
.
.
Yêu anh vội vàng,yêu anh nồng nàng, yêu anh nhẹ nhàng ♥
By: Sty lùn kute ♥ :))
Zingme: me.zing.vn/kimsangty_babe/profile
Plus blog : vn.360plus.yahoo.com/kimsangty_babe
Facebooks : www.facebook.com/profile.php?id=100000374315838
Playlist : mp3.zing.vn/playlist/S-t-y-Cutie-Dang-cap-nhat/IW8DUICU.html
Bạn có dở hơi k :)) :
Click vào chơi thử nha ..Mình 58/60 đó =))
gvrproduction.net/diendan/showthread.php/55474-%C4%90o-%C...
My Website : Twitter : Facebook : Instagram : Photocrowd
Finished uploading photos from the Rotolight Photowalk so I guess I should add a bit of variety before I start uploading photos of models taken on the Rotolight stand the the recent Photography Show........
I've uploaded a monochrome version of this photo of the only vacant shop on New Bond Street before but on reflection I think the colour version works quite well too given it's almost monochrome (if you know what I mean......).
Click here to see more of my street photos : www.flickr.com/photos/darrellg/albums/72157629075346606
From Wikipedia, "Bond Street in the West End of London links Piccadilly in the south to Oxford Street in the north. Since the 18th century the street has housed many prestigious and upmarket fashion retailers. The southern section is Old Bond Street and the longer northern section New Bond Street — a distinction not generally made in everyday usage.
The street was built on fields surrounding Clarendon House on Piccadilly, which were developed by Sir Thomas Bond. It was built up in the 1720s, and by the end of the 18th century was a popular place for the upper-class residents of Mayfair to socialise. Prestigious or expensive shops were established along the street, but it declined as a centre of social activity in the 19th century, although it held its reputation as a fashionable place for retail, and is home to the auction houses Sotheby's and Bonhams (formerly Phillips) and the department store Fenwick and jeweller Tiffany's. It is one of the most expensive and sought after strips of real estate in Europe."
© D.Godliman
Buồn =) Ai thương tui hốt tui về nui đi :))
Không thương không yêu là vì ta không hiểu nhau : )
Chui vô tolet chụp =) Húi thấy mẹ luôn hà =))))))))))))
P.s : Chùa tùy :-j
Sdt : 0188 66 77 88 9
Yh! : Binsiunhan
Thíc add đừng làm cãnh được rồi nhé = ))
Saveiros e Bateiras
Como os Meias-Luas da Caparica, são embarcações de duas proas, originárias da Ria de Aveiro, não sendo portanto características do Sado. Têm em comum o serem muito alongados, com extremidades em bico, fundo chato e encolamento de aresta.
Os Meias-Luas, que figuram numa fotografia na Praia da Saúde e, 1895, tinham proa e popa alongadas, muito curvas e altas com extremidades a 3 metros do fundo, próprias para costa com rebentação. As suas dimensões (na Caparica) eram:
Comprimento fora a fora (comp. total) cerca de 9 metros
Boca (largura máxima) cerca de 2,4 metros
Pontal (altura do casco) cerca de 0,9 metros
Eram movidos por 3 a 4 remos por borda armados em toletes e com estrovos. Eram governados com um leme de esparela, isto é, um remo maior pela popa. Pescavam pela arte de Xávega, uma arte de arrastar para terra, na Costa da Galé ou na Figueirinha. Deixou de ser usado nesta costa há muito tempo, sendo substituído na mesma pelo saveiro.
O Saveiro da Arte era semelhante ao meia-lua, mas com as extremidades menos alongadas, menos curvas e mais baixas. As dimensões e os remos eram semelhantes. Com ventos de feição armavam uma vela de pendão amurada ao mastro ou à vante. Tal como os meias-luas, eram usados nas mesmas praias sem pedras na arte da Xávega, até cerca de 1960.
As Bateiras são mais usadas no rio ou zonas abrigadas próximas. Por isso têm extremidades menos alongadas e baixas. As dimensões são aproximadamente:
Comprimento fora a fora (comp. total) 7,2 metros
Boca (largura máxima) 1,7 metros
Pontal (altura do casco) 0,7 metros
O leme era de charolo (cruzeta) e armavam vela de pendão. Tinham um único par de remos movidos por um a dois remadores, no primeiro caso com os remos cruzados. Continuam a existir, mas quase todas para adaptação para motor de popa.
Texto de Henrique Cabeçadas in livro " Embarcações tradicionais do Rio Sado "
Cái này là đang ở tolet nam í ^^ =)))))))))]]]]]]]] nguyên đám zô luz, mấy bánh bèo cũng zô luz :))))) khoá cửa k cho ông nào zô hết...zuj ghê ^^
a7riv + Voigtlander Heliar Hyper Wide 10mm F5.6 E
www.pzc.nl/zeeuws-vlaanderen/snowworld-neemt-skihal-terne...
CI SONO DEI POSTI CHE I TURISTI NON CONOSCONO....
Il rio del la Toletta deve il suo nome ad un tavolato (toletta in veneziano...) che era posto per traversarlo. Successivamente il rio è stato attraversato da un ponte in pietra e mattoni con bande in ferro ad ovali incrociati ricostruito nell'anno 2002
Note tratte dal sito:
-----------------------------------------------------------
THERE ARE PLACES THAT TOURISTS DON'T KNOW...
The rio del la Toletta owes its name to a board (toletta in Venetian...) that was placed to cross it. Later the rio was crossed by a stone and brick bridge with iron bands with crossed ovals rebuilt in 2002
CANON EOS 600D con ob. SIGMA 10-20 f./4-5,6 EX DC HSM
Cn kúi tuần zui ưi là zui luz ák nkoa..... mứk zô tíh đzy sơ? tkú moà cúi kùq kuq? hem~ đyz...đàh lết đzy ka....moà zô káj pkòq ka ji đao ák....lết lên ts lào kúi kùq lun...phêz bm luz ák...rùi zô pkòq pém pài ka nàk...máj poa máj moá đék chịu ka đao lo đyz take hìh hk àk kứ khoái ckui zô káj tolet.....r nkậu nkậu đồ nèk...rùi xíu poà nụi mun lenz...rẹp pa? tussss nua~ pa? h.nao~ vkl~ luz ák.....rùi pàj nào pa? kuq? hat đc pó kaj pa? luz ák nkoa.....moà lao lao pa? khùq khùq zị kuq? zui poa ckứ đók h pa? đzy kara coa pao h pa? khùq ts dzị đao hehe....kòn kui w kon mắm thúi nhay? tưq tưq tưq luz.....máj poa máj moá kia thy đứa nằm nqu? đứa lo take hìh...kòn pa shi....há há đúq tíu luz pa take hìh khí tkế luz kara kuq? khí thế jốq mun luz....ôq? ckữi kui pi kui zí zòq zòq mit cmnr ák.....moa tứx káj mák wáh éo đc àk...tứx tứx tứx....moà moá đúq tứx jì đao xui xeo? đứa nào kuq? mất tìn mákkkkkk......rùi đzy len passs ckơi tíu veeeee kiu luz kuq? take hìh nua~ khuq? thịc......1 nqàj đzy ckơi tk. tkịc là zui nèk........nkớ wàj ák nkoa=]]]]]]]]]]]]]]]
__________________________________________________________________
AJ CKÙA TRÓ NKAZ MÁJ POA=]]]]]]]]]]]]]
83 of 365
Well! Who'd a thunk it! One of my "for fun" pics made it to Explore....#151 no less. Yeehar!
đi karaoke..ngựa háng zô Tolet Post hình :))
Trong tolet mào đẹp gớm =))
==============
Cmt + Tem đi nhez ;))
ít chùa đii mấy pn.
Chùa==> xe cán
Chùa==> xe cán chýt mẹ :)))
This seems to have popped up overnight. Can't seem to get a definitive answer as to whether a hedgehog is actually a rodent.
Từ trái wa : Pun ♥ M@ ♥ Van ♥ Roxy ♥ Pon ♥ Bumbi
Bday Pun
1 năm rồi mới gặp lại í :x bạn thân hồi cấp 2 ko àh :x cứ mổi năm là hội tụ vào nhửg zịp như này :X
Lâu lâu gặp lại nc rôm rả vui lắm hehe :X
Đi từ sáng đến chiều mới về :))
Đi lên Vincom ăn xong đi karaoke xong đi Diamond chơi bi da rồi đi cafê :))
Hình này là lúc trog tolet ở Vincom :x
----------------------------------------------
Add fav for me :*
Ngày mai là kỷ niệm 3 năm tôi và anh yêu nhau.....Chúng tôi dự định sẽ đi công viên...Nơi mà lần đầu chúng tôi gặp nhau.....^^ chắc chắn sẽ rất vui và hạnh phúc ....Tôi thật sự chờ cái ngày đó rất lâu...3 năm không phải dài..nhưng cũng không qá ngắn..đủ để tôi và anh hiểu nhau nhiều hơn..Đêm nay tôi không thể nào chộp mắt được..Tôi cứ nôn nóng đến ngày mai thật nhanh.....Tôi biết anh sẽ nhớ ngày mai nên tôi chọn cách im lặng..không nói vs anh...Vì anh là người rất cẩn thận và luôn nhớ những ngày quan trọng liên quan đến chúng tôi....
7h sáng.............
Reng..........Reng.....!!!! Tiếng chuông điện thoại vang lên......Tôi vội giật mình thức giấc....Hôm nay là ngày tôi mong đợi....Nó đã đến rồi...^^ Anh gọi cho tôi..Tôi biết mà..
- Anh đến rồi hả?
- Ừ...E ko nhớ hnay là ngày gì sao?
- Tất nhiên e nhớ rồi....
- E chuẫn bị xong chưa??
- Chờ e 15p nữa nha....
- Ừm...Anh chờ e đó...
Mọi thứ xong xuôi...Tôi và anh bắt đầu một ngày tràn đầy hạnh phúc...
Tôi là một cô gái đã trưỡng thành nhưng cũng có lúc tôi thật sự trẻ con trước mặt anh ^^.....Công viên là nơi mà đã đem chúng tôi đến gần nhau cũng là Nơi mà tôi có thật nhiều kỷ niệm đẹp cùng anh...Thật khó quên..Và bây giờ một lần nữa quá khứ quay trở về với tôi.....
- Anh ơi.. Mình chơi bập bênh nha...^^
- Lớn rồi mà cứ như con nít zậy...
- Lâu lâu mới có một ngày mà..
- Thôi đc rồi....E thích là đc r
------------------------------------------------------
- Anh ơi... E muốn ăn kem.....
- Chờ anh 5p... sẽ có ngay....
-------------------------------------------------
- Anh ơi.... Đi đu quay nha....E muốn ngắm cãnh...
- Được thôi....^^ Chĩ cần e thích...Muốn đi đâu cũng đc
Chúng tôi đi khắp nơi...Chơi thật nhiều.... và thật vuiiiiiiiiiiiiiii nữa....^^ Tôi cùng anh nắm tay dạo bước trên con đường quen thuộc mà tôi và anh đã từng đi....Một cảm giác thật hạnh phúc khi ở cạnh anh.....
- HUY....( Tiếng một cô gái gọi anh từ phía sau......Anh đột nhiên quay đầu lại...)
Cô gái đó vội chạy đến ôm chầm lấy anh... Tôi bị đẩy ra một cách ngỡ ngàng.... Chuyện gì đang xảy ra thế?? Anh vội đẩy cô gái ấy ra và quát....
- Cô đang làm trò gì vậy??
- Em tìm anh lâu lắm rồi.... Quay về bên e đc không?
- Tôi và cô chia tay rồi...Đừng tìm đến tôi nữa...Chính cô đã bỏ rơi tôi còn gì...
- Không... Em không muốn như thế mà.. Em xin anh đó.... Quay về với em đi...
- Cô không thấy sao? Tôi đã có người yêu rồi... Đừng tìm tôi nửa...
Anh vội nắm lấy tay tôi.... Lôi tôi đi một cách giận dữ.....Mặc cho cô gái ấy gào thét xin anh đừng đi..............Tôi thật sự không biết chuyện gì đang xãy ra...Chúng tôi tìm một nơi để ngồi và tôi cũng đang chờ một lời giải thích từ anh.....
- Cô ấy là ai?
Anh nhìn tôi đôi mắt thoáng buồn.....
- Mối tình đầu của anh....
- Giữa anh và cô ấy đã xãy ra chuyện gì?
- Cô ta bỏ rơi anh...Và tìm đến người đàn ông khác....
- Anh vẫn còn tình cãm với cô ấy chứ?
- Không có....Anh không nhớ cô ấy nữa...Quá khứ rồi...đừng nhắc nữa...
Hôm nay có vẽ chúng tôi phải dừng lại ở đây.....Tôi cãm thấy Anh đã rất buồn sau khi gặp lại cô ấy....Phải chăng Anh vẫn còn yêu?? Phải chăng trong tim Anh vẫn còn hình bóng cũa cô ấy?Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cảm thấy thật khó chịu vì sự xuất hiện của cô ấy...
Mấy hôm sau..Tôi gặp lại Anh sau những ngày tôi bận làm việc...Chúng tôi vào một quán Kem bởi vì tôi rất thích ăn kem sau những lúc tôi làm việc căng thẵng...Trong lúc Anh đi tolet....Có một cuộc gọi từ điện thoại anh...Một số lạ..Và thế là tôi bắt máy.....
- Anh đang ở đâu vậy? Nói chuyện với e chút đc ko? ( Tiếng cô gái ấy....có lẽ là cô ấy...Tại sao anh vẫn còn liên lạc với cô ta chứ..??)
Tôi liền cúp máy.......Tôi thật sự rất tức giận....Tôi đợi Anh ra để làm rõ mọi chuyện....
- Sao e không gọi thức ăn đi.... ( Anh vô tư hõi tôi...)
- Sao anh vẫn còn liên lạc với cô ấy...?? ( Tôi tõ vẽ rất giận...)
Anh nhìn tôi... ngập ngừng....
- Là do cô ấy làm phiền anh...
- Anh không dứt khoác được sao? Hay anh vẫn còn yêu cô ấy...
- Em làm sao vậy? Anh cũng đâu cấm cô ấy đc...Anh cũng đã nói rõ rồi nhưng cô ta cứ cố chấp ..cứ gọi cho anh...
- Anh hãy giải quyết nhanh mối quan hệ này đi....Em không muốn phải ghen tuông thế này nữa...
Nói xong..Tôi vội bõ đi..Chưa bao giờ tôi như thế cả....Tôi đã rất giận...Thật sự rất giận....Khi về nhà anh đã gọi cho tôi....
- Anh xin lỗi....Anh sẻ dứt khoác với cô ấy...
- được rồi..Em tin anh..
Hôm nay tôi được cử sang Singapore để bàn một vài dự án cho Công Ty...Tôi phải đi khoãng 1 tuần...Trong thời gian tôi ở Sin
Tôi vẫn thưỡng gữi mail cho anh....Và vẫn điện thoại qua lại với nhau....
Ngày thứ 1:
- Em đến nơi chưa? Nhớ ăn uống đầy đủ nha...Đừng có mà lo làm rồi quên chăm sóc bản thân đó....
- Em biết rồi.. Anh cũng vậy nha...
Ngày thứ 2:
- Hôm nay em đã làm những gì thế? có mệt lắm không? E đã ăn gì chưa?
- Hôm nay e bắt đầu công việc với những người đối tác..Cũng không mệt lắm..
Ngày thứ 3:
- Hôm nay anh nhớ e quá...Anh đã đi công viên một mình đó....hix..E mau về đi..
- Em biết rồi....Ráng đợi e vài ngày nữa nha....^^ E nhớ a nhìu lắm...
Ngày thứ 4:
- Hôm nay anh lại đi ăn kem một mình.....Buồn quá...Anh nhớ em...
- Em xin lỗi....Do công việc nên e không thể ỡ cạnh anh đc..đừng giận em...
Ngày thứ 5:
- Hôm nay sao anh không gữi Mail cho em vậy?
Tôi liền gọi cho anh nhưng không thể liên lạc được.......Tôi rất lo lắng không biết anh có xảy ra chuyện gì không nữa....
Ngày thứ 6:
Một cuộc gọi từ anh.. Tôi vội nghe máy....
- Hôm qua anh có chút việc nên không nghe đt e đc...
- Vậy mà cũng không gữi Mail cho em...Anh biết e lo lắm không?
-Anh xin lỗi...
- Ừm... Mai em về đó...
- Anh biết rồi...Anh có việc nên không đón e đc..đừng giận anh nha... Hẹn chiều mai gặp e ỡ công viên...
- Được rồi...Em sẽ đi taxi về...Mai gặp Anh..^^ E nhớ anh lắm rồi
Mặc dù rất mệt nhưng tôi vẫn đi gặp anh.....Tôi rất nhớ anh và muốn nhìn thấy anh...... Tôi đến công viên vừa nhìn thấy anh tôi liền chạy đến ôm lấy anh....
- Sao dạo này anh gầy quá vậy?Anh không ăn đầy đũ sao?
- Chuyện đó không quan trọng....Anh muốn nói với em một chuyện...
- Chuyện gì.. Anh nói đi.. ( Tôi vẫn vô tư tươi cười...)
- Mình... Chia Tay đi....
Tôi không biết anh vừa nói gì?? Có phải tôi nghe nhầm....
- Anh nói gì thế? ( Tôi ngỡ ngàng hõi anh..)
- Chúng ta chia tay đi.....
Lúc này tôi mới thật sự nghe rõ....Nụ cười cũa tôi tắt liệm đi từ câu nói ấy.....
- Tại sao chứ? Em làm gì sai sao?
- Anh cãm thấy mình không hợp nữa...
- Yêu nhau 3 năm.. Chĩ một câu không hợp là kết thúc tất cả sao?
- Anh cãm thấy như vậy thôi....Cho nên..Mình kết thúc đi..Tạm biệt em..Chúc e tìm người tốt hơn anh....
Tôi nắm lấy tay anh...tôi đã khóc..khóc rất nhiều.......Tôi van xin anh như một kẽ mất trí...
- Em xin anh...ỡ lại bên e đi..đừng bõ rơi e được không? E yêu anh nhiều lắm mà...
Anh hất mạnh tay tôi ra.......Nhìn tôi và nói một cách khó chịu...
- Đừng làm phiền tôi....
Anh thật tàn nhẫn...Anh bỏ đi...Anh quay lưng với tôi.....Đôi mắt tôi nhòa đi....Anh đã bắt đầu ỡ đây... Và anh lại kết thúc ở đây....Yêu nhau bao nhiu năm..Bây giờ chĩ 1 câu là kết thúc tất cả....Không níu kéo.. Không giải thích..Không gì cả....Anh xem tôi là trò chơi cũa anh sao? Cần thì tìm đến....không cần thì vứt đi như rác rưỡi...
Một vài ngày sau....
Cái lí do không hợp của ANH chĩ là giả dối..Anh chĩ cố tình tạo ra nhằm che dấu đi cái bản chất tồi tệ của con người anh...Chính mắt tôi đã trông thấy anh đi cùng cô ấy...Tại sao anh lại đối xữ như thế với tôi chứ?? Tại sao lúc nào người đến sau cũng đau khỗ như thế chứ??
Tôi không muốn bỏ cuộc....Tôi không muốn kết thúc một cánh đơn giản như thế được...
Tôi tìm đến tận nhà Anh.....Tôi đứng trước cửa nhà Anh...Tôi đã chờ anh rất lâu.....Thấy anh về tôi liền chạy đến....
- Mình nói chuyện chút đi....
Anh nhìn tôi nhíu mài......
- Còn gì mà nói nữa...Anh đã nói vs e hết rồi...
- Là vì mình không hợp..Hay anh vẫn còn yêu cô ấy...Anh đã quay lại với cô ấy đúng ko?
- Thì sao? ừ..Anh đã quay lại với cô ấy..Anh cảm thấy Anh k thể quên cô ấy...Anh muốn ỡ bên cạnh cô ấy..Muốn lo cho cô ấy..Muốn..
- Thế còn em thì sao? ( Đôi mắt tôi dường như nó muốn khóc...)
- Anh..... ( Anh nhìn tôi....đôi mắt đầy vẽ khó xử..)
- Em là gì cũa anh? 3 năm mình bên nhau cũng không đũ để níu kéo anh sao? 3 năm mình yêu nhau chỉ kết thúc vỏn vẹn như thế sao? Em cũng không thua gì cô ấy..Em cũng rất yêu anh...Nhưng tại sao anh lại đối xữ không công bằng với em chứ?Anh chọn người đã bỏ rơi anh mà bõ đi người rất yêu anh...Anh không hối hận sao?
Tôi thật sự rất đau...đau lắm...đây có phải là sự phản bội...Trái tim tôi vẫn chưa hết đau đớn.... Thì anh lại cố tình bóp chặt nó thêm nữa.....Anh nói một cách ngập ngừng..
- Anh cũng rất yêu em...Nhưng trái tim Anh đã chọn cô ấy... Anh xin lỗi...E nên tìm người khác tốt hơn anh..và yêu em hơn anh...
Chỉ một câu nói cũa anh đã giết chết tất cả tình cảm trong tôi....Tôi còn có thể tin vào người khác sao? Như thế là quá đủ rồi...Nhưng điều quan trọng tôi muốn nói với anh....
- Nếu cô ấy không cần đến anh nữa....Thì hãy quay về bên em...E luôn chờ anh....
Chỉ thế thôi... Tôi quay lưng đi... quẹt nhanh những giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống.....cắn chặt môi để không bật khóc thêm nữa....Phí lắm...Khóc vì anh thì thật sự rất phí...
1 tháng sau...:
Bản chất của một con người rất khó thay đỗi...Cô ấy một lần nữa bõ rơi anh...Anh hụt hẫng..Anh đau đớn...Anh tìm đến tôi...Một kẽ tham lam như anh thật sự rất đáng bị như thế...Nhìn anh bây giờ như một đứa bé tội ngiệp bị bõ rơi....Cho dù anh đối xứ tệ với tôi nhưng tôi không hề hận anh..Tôi vẫn dang rộng vòng tay ôm lấy anh trong lúc anh tuyệt vọng nhất.....
- Anh xin lỗi..Anh đã ko tốt với em..Là do anh không xác địinh rõ ràng...đáng lẽ ra anh nên nhận ra con người thật của cô ta...( Anh nói với tôi với vẽ mặt tội ngiệp cũa một kẽ phản bội..)
- Không sao...Anh quay về bên e là được rồi...( Tôi vẫn cười...Vẩn ôm lấy anh..)
Tôi và anh quay lại...Nhưng cãm giác cũa anh đối với tôi không còn như trước nữa....Dường như có một bức tường giả dối rất lớn ỡ giữa tôi và anh....Nhưng tôi vẫn cố gắng làm anh yêu tôi nhiều hơn nữa...Tôi lo lắng cho anh nhìu hơn... quan tâm anh nhiều hơn...Tôi rút ngắn thời gian làm việc cũa mình lại để ỡ cùng anh....
Một tuần trôi qua...
- Anh có yêu e không?
- Anh không biết rõ nữa...
2 tuần trôi qua...
- Anh có yêu em không?
- Anh cãm thấy...Anh có yêu e..nhưng anh k qên đc cô ấy..
- Không sao...Anh sẽ yêu e thôi..
Tôi vẫn cố gắng lo lắng cho anh...để lấy trọn tình cãm cũa anh... và khiến anh quên đi cô ấy...qên một cách triệt để....
Một thời gian trôi qua....Thái độ cũa anh đối với tôi rất tốt..Anh đã quan tâm đến tôi nhiều hơn...Cãm giác ấm áp hơn...Có lẻ sự quyết tâm cũa tôi đã có tác dụng với anh.....
Một năm trôi qua... Tôi vẫn hõi anh câu hõi ấy...
- Anh có yêu em không?
- Sao e lại hõi như vậy...Anh thật sự rất yêu em...
- Còn cô ấy..?
- Anh đã quên người đó rồi..cô ấy không bằng e...Anh yêu em....
- Thật sao? Anh yêu e nhìu đến mức nào?
- Yêu đến mức sẽ chết khi không có e....
Lúc này mới là lúc mà tôi mong đợi nhất trong một năm qua.....
- Anh có muốn kỷ niệm thêm một năm chúng mình yêu nhau ko?
- Muốn chứ...Mai mình hẹn ỡ công viên nha..Anh có điều bất ngờ dành cho e...
- E cũng thế...E cũng có một bất ngờ rất lớn dành cho anh....
Hôm nay.....Kỷ niệm 4 năm chúng tôi yêu nhau....Hôm nay..Anh đã chơi rất vui vẽ..còn tôi cũng đã rất vui nhưng khoãng thời gian anh bõ rơi tôi tại nơi này thì tôi vẫn không thể nào quên được....Suốt mấy tiếng đồng hồ vui chơi thõa thích thì chúng tôi ngồi nghĩ tại băng ghế đá lúc mà tôi với anh gặp nhau....Tôi đang loay hoay nhìn xung quanh thì anh gọi tên tôi...Tôi quay sang và...
- Em lấy anh nha....( Một chiếc nhẫn khá đẹp mà a đã cố tình chuẫn bị...)
- Đây là điều bất ngờ mà anh nói sao?
- Đúng rồi..E có bất ngờ không..( Anh nhìn tôi mĩm cười...)
- Bất ngờ lắm...
- Vậy e đồng ý chứ...( Anh nhìn tôi...chờ đợi câu nói cũa tôi...)
- Tất nhiên...là e sẻ đồng ý....
Lúc này niềm hạnh phúc cũa ANH hiện rõ trên gương mặt vÀ nụ cười rạng ngời cũa anh......Nhưng nó vội vụt tắt đi khi tôi nói...
- Nhưng nếu là một năm trước.....Còn bây giờ thì không....
Anh nhìn tôi ngỡ ngàng...Anh ngơ ngác không hiểu tôi đang nói gì...
- E nói gì thế?
- E sẽ không lấy anh..
- Tại sao chứ?
- Đơn giản...vì e cảm thấy mình không hợp....
- Em điên à...Tại sao e nói ra như thế chứ..? ( Anh tõ vẽ giận dữ...)
- Chẵng phải một năm trc" anh cũng nói vậy với tôi sao?
- Anh.......
- Anh bõ tôi ỡ lại đây...Anh đi theo cô ta.....Anh khiến tôi hụt hẫng...khiến tôi cãm thấy cô đơn... sợ hãi...Anh bõ rơi tôi trong lúc tôi tuyệt vọng nhất..Không một lời giải thích..Chĩ một câu không hợp và anh quay lưng với tôi....Anh biết tôi đau đớn đến thế nào không? Anh bik cãm giác cũa tôi không?
- Anh....
- Anh nghĩ tôi rộng lượng đến thế sao? Tại sao tôi phãi rộng lượng với kẽ đã phãn bội tôi...
- Nhưng bây giờ anh yêu em...E không xóa đi thù hận đối vs a đc sao?Tha thứ cho anh đi...
- Vậy vết thương trong lòng tôi thì lm sao xóa đc....Một năm qua...Tôi chĩ chờ đến lúc này thôi...
Anh nhìn tôi....đôi mắt anh long lanh như muốn khóc...Lần đầu tiên tôi thấy anh như thế...Tôi cũng đau lắm...Nhưng thà đau một lần còn hơn phải đau mãi mãi...
- Em muốn trã thù anh sao?
- Không hẵn..Chĩ vì em cãm thấy mình không hợp... chĩ thế thôi..( Tôi cố gắng kìm nén...Ko thể khóc trước mặt anh...tôi k muốn anh thấy tôi yếu đuối...)
- Anh xin em...đừng bỏ rơi anh như cô ấy.... (Anh nắm chặt lấy tay tôi...và anh đà khóc...Khóc vì điều gì chứ? )
- Lúc tôi van xin anh....thì anh đã làm gì? Anh hất tay tôi ra và nói..""đừng làm phiền anh"" đúng zậy ko?
- Anh xin lỗi...là lỗi do anh....E cứ chữi anh đi..nhưng đừng bõ rơi anh....
Tôi đứng lên....nhìn anh và nói...
- Mình kết thúc ỡ đây đi.....Anh nên nhớ.....Cuộc sống này không phải chỉ cho đi mà không nhận lại...Anh cho tôi hạnh phúc..tôi trã anh hạnh phúc....Anh gieo cho tôi nỗi đau..tôi trã anh nỗi đau....Tình yêu không phải lúc nào cũng rộng lượng được đâu...Rộng lượng với kẽ phãn bội thì không khác gì tôi lại tự tặng cho mình thêm một nỗi đau mới...Thà kết thúc để bắt đầu một tình yêu mới...còn hơn phãi giữ lại một người đã từng vứt bõ tôi...Tôi và anh nên dừng lại ỡ đây..Mong anh sẽ đối xữ tốt với tình yêu thì nó mới đáp trả lại cho anh.....Tạm biệt anh....
Tôi bước đi trong sự thoải mái vì đã lm đc điều tôi muốn làm..nhưng tôi cũng đã rất đau đớn khi bỏ rơi anh...Nhưng thà như thế...để tôi tìm một hạnh phúc mới..Thế giới này không phải chĩ có một mình anh....
Ngày mai sẽ là một ngày mới.....Ngày mà anh sẽ không còn tồn tại trong trái tim tôi nữa....Tôi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.... Đối với anh...đó là cái giá cho kẻ phản bội....
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------the end...
Buenas noches.
Mi nombre es Marcos, Subcomandante Insurgente Marcos.
Para quienes conocen al zapatismo tal vez no sea necesario explicar qué hago aquí, en un acto de mujeres y para mujeres. Claro que no son mujeres así nomás, sino mujeres que han decidido alzar la voz para protestar por las agresiones que, por parte de la policía, sufrieron y sufren otras mujeres a partir de los días 3 y 4 de mayo de 2006, en San Salvador Atenco, en el Estado de México, en la República Mexicana.
Son, en uno y otro lado, mujeres sin miedo.
Mi nombre es Subcomandante Insurgente Marcos y soy, entre otras cosas, el vocero del EZLN, una organización mayoritariamente indígena que lucha por la democracia, la libertad y la justicia para nuestro país que se llama México. Como vocero del EZLN, por mi voz toman voz los otros y otras que nos forman, que nos dan rostro, palabra, corazón. Una voz colectiva pues. En esa voz colectiva está la voz de las mujeres zapatistas. Y con nuestras voces y oídos, están también nuestras miradas, nuestras luces y sombras zapatistas.
Me llamo Marcos y entre los múltiples defectos individuales que cargo, a veces con cinismo y desparpajo, está el de ser hombre, macho, varón. Como tal, debo cargar, y no pocas veces enarbolar, una serie de prototipos, lugares comunes, evidencias. No sólo en lo que a mí y a mi sexo o género respecta, también y sobre todo a lo que se refiere a la mujer, al género femenino. A los defectos que me definen individualmente, alguien agregaría el que como zapatistas tenemos, a saber, el de no perder todavía la capacidad de asombrarnos, de maravillarnos.
Como zapatistas a veces nos asomamos a otras voces que sabemos ajenas, extrañas, y sin embargo, semejantes y propias. Voces que asombran y maravillan nuestro oído con su luz. y con su sombra. Voces, por ejemplo, de mujeres. Desde el colectivo que nos da rostro y nombre, paso y camino, nos esforzamos por elegir a dónde dirigir el oído y el corazón. Así que ahora elegimos oír la voz de las mujeres que no tienen miedo.
¿Se puede escuchar una luz? Y si así fuera, ¿se puede escuchar una sombra? ¿Y quién más elige, como nosotras hoy, poner el oído, y con él el pensamiento y el corazón, para escuchar esas voces? Elegimos. Elegimos estar aquí, escuchar y hacernos eco de una injusticia cometida en contra de mujeres. Elegimos no tener miedo para escuchar a quienes no tuvieron miedo para hablar.
La brutalidad ejercida por los malos gobiernos mexicanos en San Salvador Atenco los días 3 y 4 de mayo, y que se extiende todavía hasta esta noche contra las presas, particularmente la violencia contra las mujeres, es la que nos convoca. Y no sólo eso. Esos malos gobiernos con sus acciones pretendían cosechar miedo, y ahora resulta que no, que están cosechando indignación y rabia.
En un diario de esta mañana, uno de los personajes que, junto con Vicente Fox y su gabinete, se enorgullece de "la aplicación del Estado de Derecho", el señor Peña Nieto (presunto gobernador del Estado de México), declara que lo de Atenco fue planeado.
Si esto es así, entonces las golpeadas, detenidas ilegalmente, agredidas sexualmente, violadas, humilladas, planearon, entre otras cosas, ser mujeres.
Por los testimonios de esas detenidas sin miedo, que son nuestras compañeras, sabemos que fueron agredidas como mujeres, violentadas en su cuerpo de mujer. Y, por lo que sabemos también de su palabra, esa violencia sobre su cuerpo les provocó placer a los policías. El cuerpo de la mujer tomado con violencia, usurpado, agredido para obtener placer. Y la promesa de ese placer sobre esos cuerpos de mujer, fue el añadido que los policías recibieron junto al mandato de "imponer la paz y el orden" en Atenco.
Seguramente para el gobierno, ellas planearon tener cuerpo de mujer y, con perversidad extrema, planearon que ése su cuerpo fuera el botín para las "fuerzas de la legalidad". El señor Fox, gobernante federal del "cambio" y del "Estado de Derecho", hace unos meses nos aclaró que las mujeres son "lavadoras de dos patas" (a confesión de partes, relevo de pagos en abonos y pase usted al departamento de atención al cliente). Y es que para allá arriba, estas máquinas de placer y de trabajo que son los cuerpos de las mujeres, incluyen las instrucciones de ensamblaje que el sistema dominante les asigna.
Si un ser humano nace mujer, a lo largo de su vida debe recorrer un camino que ha sido construido especialmente para ella. Ser niña. Ser adolescente. Ser mujer joven. Ser adulta. Ser madura. Ser anciana.
Y no sólo desde la menarca hasta la menopausia. El capitalismo ha descubierto que en la infancia y la ancianidad también se obtienen objetos de trabajo y placer, y para la apropiación y administración de esos objetos tenemos "Gobers Preciosos" y empresarios pedófilos en todas partes.
La mujer, dicen allá arriba, debe caminar por la vida implorando perdón y pidiendo permiso por y para ser mujer. Y andar un camino lleno de alambre de púas. Un camino por el que hay que transitar arrastrándose, con la cabeza y el corazón pegados al suelo. Y aún así, a pesar de seguir las instrucciones de ensamblaje, ir recolectando arañazos, heridas, cicatrices, golpes, amputaciones, muerte. Y buscar a la responsable de esos dolores en una misma, porque en el delito de ser mujeres viene incluida la condena.
En las instrucciones de ensamblaje de la mercancía "Mujer" se explica que el modelo debe tener siempre la cabeza gacha; que su posición más productiva es de rodillas; que el cerebro es prescindible y, no pocas veces, su inclusión es contraproducente; que su corazón deber alimentarse con frivolidades; que su ánimo debe sostenerse en la competencia contra su mismo género para atraer al comprador, ese cliente siempre insatisfecho que es el varón; que su ignorancia debe alimentarse para garantizar un mejor funcionamiento; que el producto tiene la capacidad de automantenimiento y mejora (y para eso hay una amplia gama de productos, además de salones y talleres de hojalatería y pintura); que no sólo debe aprender a reducir su vocabulario al "sí" y el "no", sino, sobre todo, debe aprender cuándo debe decir estas palabras.
En las instrucciones de ensamblaje del producto llamado "Mujer" se da la garantía de que siempre tendrá la cabeza baja.
Y de que, si por algún defecto de fabricación involuntario o premeditado, alguna levanta la mirada, entonces la implacable guadaña del Poder le cercena el lugar del pensamiento, y la condena a sólo andar como si ser mujer fuera algo por lo que hay que pedir disculpas, y para lo que hay que pedir permiso.
Para cumplir con esta garantía hay gobiernos que suplen su falta de cerebro con las armas y los sexos de sus policías; y, además, estos mismos gobiernos tienen manicomios, cárceles y cementerios para las mujeres "descompuestas" irremediablemente. Una bala, un tolete, un pene, una reja, un juez, un gobierno, en fin, un sistema le pone, a la mujer que no pide disculpas ni permiso, un letrero que reza "Fuera de Servicio. Producto No Reciclable".
La mujer debe pedir permiso para ser mujer, y se le concede si lo es según lo indicado por las instrucciones de ensamblaje. La mujer debe servir al hombre, siempre siguiendo esas instrucciones, para ser absuelta del delito de ser mujer. En la casa, el campo, la calle, la escuela, el trabajo, el transporte, la cultura, el arte, la diversión, la ciencia, el gobierno; las 24 horas del día y los 365 días del año; desde que nacen hasta que mueren, las mujeres enfrentan este proceso de ensamblaje.
Pero hay mujeres que lo enfrentan con rebeldía. Mujeres que en lugar de pedir permiso, imponen su propia existencia. Mujeres que en lugar de implorar perdón, exigen justicia. Porque las instrucciones de ensamblaje dicen que la mujer debe ser sumisa y andar de rodillas. Y, sin embargo, algunas mujeres hacen la travesura de caminar erguidas. Hay mujeres que rompen las instrucciones de ensamblado y se ponen de pie.
Hay mujeres sin miedo.
Dicen que cuando una mujer avanza, no hay hombre que retroceda. Depende, digo yo desde mi machismo reloaded, mezcla de Pedro Infante y José Alfredo Jiménez. Depende, por ejemplo, si el hombre está frente a la mujer que avanza.
Mi nombre es Marcos, tengo el defecto individual de ser hombre, macho, varón; y la virtud colectiva de ser los que somos, las que somos zapatistas. Como tal, como tales, confieso que me asombra y maravilla ver a una mujer levantarse y ver saltar, rotas en pedazos, las instrucciones de su ensamblaje. Es tan hermosa una mujer de pie, que da escalofríos el sólo mirarla. Y, escuchar es eso, aprender a mirar.
Salud a estas mujeres, a nuestras compañeras presas y a las que aquí se congregan. Salud a su no tener miedo. Salud a la valentía que nos contagian, a la convicción que nos transmiten de que si no hacemos nada para cambiar este sistema somos cómplices de él.
Desde la Otra Ciudad de México.
Subcomandante Insurgente Marcos.
México, Mayo del 2006.
Dear friends, thank you very much to visit the lovely comments
Love, Thanks :-)
Eve
Nagyon köszönöm azt a sok kedvességet amit Tőletek kaptam!
Szeretettel, Köszönettel :-)
Éva
Street art on the side of a building in Park Street, Bristol- www.picfair.com/pics/06662929-a-bunch-of-flowers-for-your
For o8o4 : qay về rồi thì e có đi nữa k? qay về rồi thì em có còn lén phén nữa k? đừng đễ a tin e rồi em làm a thấc vọng nha , những dòng chữ of e a sẽ nhớ , a hứa a k xa e đâu , e cũng nv đó đồ nhỏng nhẻo , anhnhớvợlắm :*
</3 o8o4 LNHA =))=))
For vợ su : bữa đó vui ha v ha =))=)) mình cùng nhao chơi đua xe k =))=)) rồi zô từng hầm nữa chứ =))=)) 2 đứa rãnh lắm k có gì làm zô tolet chụp hình , nói gì nói chứ thưn cái bé này lắm luông :* mún qay lại ngày đó qá chời , anhnhớemlắmcụcnợ =))
For all : c.ơn all đã bc kan nha , dạo này all làm kan vui lắm , mong là all đừng xa kan :*
nô bồ =))=)) chỉ là v onl =))
Lề : dạo này mập qá chời luông , ờ nhà ăn ún không thức khuya không đi chơi nhìu =))
mến thì add
yh :kanL95
cal : 01867989522
chùa là chó nếu chó thì cứ viện chùa :*
Blustons, sandwiched between Chicken Cottage and Lidl.
Nice recessed doorways and note the red spheres low down on the decorative metalwork (echoed on the railings).
LR2709
One of the old streets of Whitby, North Yorkshire.
Now mostly holiday lets with views at the rear over the Town and harbour.
này là vừa xem flim xog nè ^^~ chọi flim hay gay cấn thật Toẹt :))) xem flim xog là chui zô tolet liền :'d đứng ngựa v' nhauu í mà :'p . nhìn mình như con mắm :( cả thág hè ăn-ngủ-ngĩ mà chả ú thêm miếng nào hết T.T buồn gê ^^~ mình bị chê đó mngười à :( ' Người dì đâu gầy thế ' :((
- mặc cệ th nào nói dì thỳ nói :))) Po vẫn là Po :'d Po con ngất nham nhở :'d
________________________________________________________________________
A xem yđương là trò giải trí, dòi mag đến cho tôi 1 mớ đau thưn miễn fí, xem thuờg ng khác ư ? chỉ đág nhận đc nụ cừi khinh bỉ, th đàn ôg như a, đâu ai dư tcảm mà cho đi :'j
- by : YongPu !