Back to photostream

For today - in the mood for love

hôm qua đi nhà sách thấy cuốn sổ tay này là mua ngay lập tức (thậm chí còn tính mua chục cuốn để dành xài dần, vì dù sao nó cũng mỏng lét). Họa tiết quá chi là ưng cái bụng luôn cộng với giấy vàng vàng thơm bên trong. Ngoài bìa có cái chữ love, ban đầu cũng chẳng để ý gì đến chữ đó, về tới nhà xăm xoi nó thì mới thấy thêm dòng chữ nhỏ nhỏ bên trên chữ Love, đọc lại là In the mood for Love, trời ơi cái phim tui thích, thật tuyệt vời, thật không thể tin được :">. Lên mạng search lại thì ra cái hoa văn í đúng là hoa văn trên áo của cô Trương Mạn Ngọc trong phim.

Sáng nay mang nó đi làm cho một ngày đặc biệt, định bụng viết vào đấy thứ gì đó cho ngày đẹp trời này, nhưng rồi cuối cùng cũng chẳng biết viết sao cho mấy cái thứ trong bụng dạ ấy.

Sau cùng thì cũng đặt bút viết được... 2 chữ :|

------

In The Mood For Love (Hoa dạng niên hoa),

Hoa dạng niên hoa, dịch: Năm tháng vui vẻ trôi đi như những cánh hoa,

là phim của đạo diễn Vương Gia Vệ mang về cho tài tử Lương Triều Vĩ giải Nam diễn viên xuất sắc nhất tại LHP Cannes 2000. Trong phim, Lương Triều Vĩ thủ vai nhà văn Châu Mộ Văn - người đàn ông ôm cuộc tình ngang trái với một phụ nữ đã có chồng. Phim được đánh giá là một trong những phim tình cảm lãng mạn hay nhất qua mọi thời đại của điện ảnh châu Á...

Họ cùng dọn nhà một ngày. Đó là hai cặp vợ chồng không quen biết cùng đến thuê hai căn buồng của hai gia đình sát vách nhau trong một chung cư nhiều căn hộ. Thuở ấy Hồng Kông còn nghèo lắm, đời sống thị dân chưa cao, những đôi vợ chồng mới cưới mà kinh tế thuộc hạng tầm tầm khó có khả năng kiếm được một tổ ấm cho riêng họ...

Ông Chu (Lương Triều Vĩ) làm ở tòa soạn báo, còn vợ ông - bà Chu - cũng đi làm nhưng thường làm ca đêm, chẳng ai biết bà ta làm gì. Bà Trương (Trương Mạn Ngọc) là thư kí riêng cho ông chủ một công ty môi giới vận tải, còn chồng bà - ông Trương - cũng chẳng ai hay làm gì, chỉ nghe nói ông thường xuyên đi nước ngoài. Người ta chỉ gặp mặt ông Chu và bà Trương sớm tối đi về căn hộ thuê mướn của họ, còn vợ - chồng của những ông bà ấy không mấy khi có mặt ở nhà. Một bữa ông Trương đi Nhật Bản về mua được chiếc nồi cơm điện (một phát minh mới của Nhật thời bấy giờ), cả xóm xúm lại xem xét và hết lời ca ngợi sự tiện lợi của nó. Ít lâu sau nhà ông Chu cũng có một cái, biết rằng ông Trương mua hộ, ông Chu mang tiền sang trả nhưng ông Trương bảo bà Chu đã trả rồi. Trả lúc nào ông Chu cũng không biết nữa. Bà Trương có một túi xách đẹp, rồi bà Chu cũng có - tuy khác màu - rõ ràng đây là hàng ngoại, Hồng Kông không thấy bán. Ông Chu được vợ tặng một chiếc cà vạt, ông Trương cũng có một chiếc y chang, mà ông ta lại khoái sử dụng chiếc đó. Những điều trùng hợp ấy làm ông Chu suy nghĩ mãi...

------

Đôi khi tự nghĩ ước gì mình có khả năng viết như chon Cụt nhỉ :3

1,109 views
1 fave
5 comments
Uploaded on June 10, 2015
Taken on June 10, 2015