tuanduongtt8018
Ha noi city
Giữa những ồn ào xung quanh, chả hiểu thỉnh thoảng lại hẫng lại, lại thấy những bình yên đến lạ, có những khoảng không gian vẫn không xê dịch, những góc tràn đầy tĩnh lặng, cứ in sâu mãi trong tận sâu thẳm, vẫn hoài tìm kiếm cái xưa cũ, những quá khứ an yên, thấy lòng xuôi ngược tận đâu đấy, có quá nhiều lý do để mình bỏ rơi Hanoi ... bỏ rơi hay trốn khỏi ...
Rồi mỗi sáng thức dậy, thấy lẻ loi vô cùng, thấy trống trải đến kinh khủng, chỉ mong được nghe thấy hơi Người, thấy đâu đó vẫn còn yên bình ...
Rồi có khi một mai, sáng thức giấc, còn Hanoi và tôi ... thôi lại chờ đợi, chờ đợi không hiểu có chờ đợi điều gì ...
Người có đôi cánh để bay khắp nơi ... Còn tôi với Hanoi mà thôi ...
Ha noi city
Giữa những ồn ào xung quanh, chả hiểu thỉnh thoảng lại hẫng lại, lại thấy những bình yên đến lạ, có những khoảng không gian vẫn không xê dịch, những góc tràn đầy tĩnh lặng, cứ in sâu mãi trong tận sâu thẳm, vẫn hoài tìm kiếm cái xưa cũ, những quá khứ an yên, thấy lòng xuôi ngược tận đâu đấy, có quá nhiều lý do để mình bỏ rơi Hanoi ... bỏ rơi hay trốn khỏi ...
Rồi mỗi sáng thức dậy, thấy lẻ loi vô cùng, thấy trống trải đến kinh khủng, chỉ mong được nghe thấy hơi Người, thấy đâu đó vẫn còn yên bình ...
Rồi có khi một mai, sáng thức giấc, còn Hanoi và tôi ... thôi lại chờ đợi, chờ đợi không hiểu có chờ đợi điều gì ...
Người có đôi cánh để bay khắp nơi ... Còn tôi với Hanoi mà thôi ...